Cuộc sống này là muôn vàn những khó khăn, thử thách và có cả những lần thất bại khiến ta phải đặt ra những câu hỏi, những hoài nghi, lo lắng liệu mình nên tiếp tục hay dừng lại trước khi quá muộn. Câu chuyện sau đây, tôi không dám chắc sẽ giúp bạn thay đổi suy nghĩ nhưng tôi và những người bạn của mình đã phải rơi nước mắt vì câu chuyện, vì người đàn ông “gàn dỡ nhất Nhật Bản” đã dành 30 năm để đi tìm cách trồng táo không dùng thuốc trừ sâu.
Sau khi học xong cấp 3, Kimura đã làm việc cho một công ty ở Tokyo, nhưng sau một thời gian, ông quyết định quay trở về quê hương của mình – Hirosaki để hiện thực hóa ước mơ tạo dựng một trang trại trồng táo của riêng mình.
Nhưng vơ ông, một người mẫn cảm với thuốc trừ sâu đã thôi thúc ông tìm ra cách trồng táo mà không dùng đến hóa dược. Qua nhiều lần thử nghiệm nhưng ông chỉ thu được kết quả là thất bại. ông đã từng có ý định bỏ cuộc, thậm chí là tự tử. Tuy nhiên, vào một ngày, đã có một phương pháp giúp ông hiện thực hóa được ước mơ của mình. “Khi không dùng thuốc trừ sâu, cây bị bệnh, rụng hết lá và không ra quả, gia đình tôi hết sạch cả tiền. Tuyệt vọng, tôi định lên rừng tự tử nhưng khi tôi quăn dây thừng quá mạnh khiến dây văng ra xa. Cúi xuống lần mò tìm dây, tôi chợt nhận thấy rừng có mùi khác hẳn so với đất vườn. Ở đó, cây táo dại phát triển rất mạnh và tôi tự hỏi có thể biến vườn táo thành một khu rừng nhỏ hay không?. Lao đầu vào nghiên cứu, tìm hiểu và như một phép màu “Nông pháp tự nhiên” do Fukuoka Masanobu viết đã giúp ông thay đổi suy nghĩ và cảm thấy hứng thú với những ý tưởng “điên rồ” của mình. Kinh thánh có câu “ Đừng suy nghĩ dằn vặt vì việc của ngày mai. Việc của ngày mai cứ để ngày mai lo, không nên lo lắng, trăn trở làm gì. Khó khăn, vất vả của một ngày đã đủ cho ngày đó rồi. Hãy thôi trăn trở việc của ngày mai và sống hết mình ngày gọi là ngày hôm nay.”
“Không cày, cũng không cả trồng cấy. Thuốc bảo vệ thực vật lẫn phân bón đều không cần, vậy việc mà người nông dân trên đời phải vất vả làm lụng cuối cùng là gì đây?”. Tháng Năm ở Aomorii hoa táo nở rộ, rồi có lá và hoa, nhụy họa cuối cùng cũng thụ phấn, phấn cuống hoa bắt đầu phình to ta. Một dấu hiệu cho một mùa kết trái bội thu. Ngắm nhìn những cây táo phát triển khỏe mạnh, Kimura thực sự đang chìm đắm trong niềm vui ngắn ngủi ấy. Thế nhưng vừa sang tháng Bảy, những thiệt hại đã bắt đầu nảy sinh, lá táo xuất hiện những đốm màu nâu vàng, sau đó toàn bộ lá chuyển sang màu vàng và rụng xuống. Kimura bắt buộc phải tìm ra câu trả lời, thêm vào đó, tật xấu thời niên thiếu của ông là rất cứng đầu, chịu khó, một khi đã chăm chú vào một việc gì đó. Mọi người trong vùng không tin ông sẽ thành công và giàu có lên với việc trồng táo mà không dùng thuốc bảo vệ thực vật, lại không dọn dẹp vườn và diệt cỏ. Kimura đúng là đã xông vào kịch bản xấu nhất: lần ngược lịch sử trồng táo của Nhật Bản và xông vào con đường của sự hủy diệt.
Đường đen, hạt tiêu, tỏi, ớt, xì dầu, tương miso, muối, sữa, rượu Nhật, rượu hâm nóng, tinh bột gạo, bột mỳ, dấm,… lần lượt được ông cho là triển vọng sẽ cứu lấy vườn táo. Chỉ cần tìm được thứ thực phẩm có thể thay thế thuốc bảo vệ thực vật thì cuộc chiến này sẽ chấm dứt. Nhưng chẳng có được một kết quả thỏa mãn nào từ một trong số đó cả. Năm tháng cứ trôi qua, việc từ bỏ càng trở nên khó khăn. Nếu từ bỏ lúc này thì những nổ lực từ trước tới nay của ông xem như vô ích. Đã ba năm trôi qua kể từ ngày vườn táo không sử dụng thuốc bảo vệ thực vật nhưng vẫn chưa có dấu hiệu khả quan nào cả.
Bốn năm trôi qua, tình trạng của vườn táo không tốt lên mà ngày càng xấu hơn. Những người bạn nông của ông đã nhiều lần khuyên “Chắc anh cũng đã hiểu việc không dùng thuốc bảo vệ thực vật là không thể rồi chứ. Mở mắt ra được rồi đó.” “Anh nghĩ một chút cho vợ, con anh có được không?”. “Kẻ phá gia chi tử” là cái tên mà mọi người gọi ông khi ông – người trụ cột gia đình, lẽ ra phải bảo vệ gia đình thì lại đẩy cả nhà vào tình trạng đói nghèo. Mọi người nói xấu sau lưng, những ánh mắt kì thị, chế nhạo khiến ông cảm thấy đau đầu hơn việc sâu bệnh đến nhường nào. Sự lo lắng, căng thẳng khiến cho ông trở thành một người chồng, một người cha dễ bực bội. Nếu chỉ có một mình đối mặt với những cây táo thôi, chắc ông sẽ không như thế. Vốn là một người vị tha đến mức không thể tin được. Không có ăn, không có mặc, nếu chỉ liên quan đến bản thân thì ông cũng sẽ chẳng bất mãn, trái tim bé bỏng ấy sẽ không hề bị xáo trộn. Có khổ cực mấy thì ông sẽ vẫn luôn vui vẻ, và sống vì ước mơ, hoài bão của mình.
Thời gian thì vẫn trôi đi, vườn táo vẫn thế, tâm trạng của ông Kimura vẫn không thể tốt lên, giờ đây, ông không còn gì khác ngoài sự kiên trì đến cùng. Hằng ngày, ngoài việc bắt sâu, phun dấm ông còn trò chuyện với những cây táo. Đối với ông, những cây táo không chỉ là cổ máy để sản xuất ra những quả táo thơm ngon mà còn là một sinh mệnh được nhận sự sống từ thế gian này. Không kinh nghiệm hay được đào tạo bài bản, Kimura đối diện với những cây táo chỉ bằng trái tim trong một cơ thể sống của chính ông. Những năm tháng khó nhọc mà Kimura đã trải qua, có lẽ là thời gian đã khiến ông đối diện với những cây táo bằng cả trái tim, một trái tim thuần khiết. Nhưng đó cũng chỉ là liệu pháp cứu rỗi tâm hồn, hiện tại vẫn là hiện tại.
Giờ đây ông là chủ một trang trại trồng táo ngon nhất Nhật Bản mà ai cũng mong muốn một lần được thưởng thức. “Quả táo thần kỳ của Kimura” kể lại hành trình hơn 20 năm nổ lực bền bỉ và vượt qua bao khó khăn để có được thành quả như hôm nay. Đây là hành trình của niềm tin, của lòng dũng cảm, và là một câu chuyện tình yêu. Thế giới này vẫn còn muôn vàn những điều khó có lời giải thích. Vì vậy, đây chính là quyển sách dành cho bất kỳ ai tin và muốn tin vào những điều kì diệu còn tồn tại đâu đó trên đời này.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét